越南詩人—武黃章

 

武黃章Vũ Hoàng Chương, 是越南二十紀初著名的浪漫派詩人 . 他于1916/5/5 日在越南南定省出生.   当时他所讀的是,  所干的是交通行業,而所成名的卻是詩賦領域.他的詩歌有儒家的古情;他的文体摹仿中古詩的色態.  他一生淘醉于自 然的优美 情的 之中.不過, 他所沈酣的不是酒味, , 舞姿和力等庸俗乐趣,相反,他的诗歌充滿着悲凉,酸涩,厭懷恨等因素。他說:詩歌就是境。 詩意要在想像中追求,與現實有些間隔。 然而,在園裏,詩人要索求真實的感情 . 不容詩中有半点虛慌的 假象 .   他极力反對素友 (越共 詩人)那种虛伪的構思:

                                       Thương cha thương mẹ thương chồng,

                                      Thương mình thì ít thương ông thì nhiều.

我把它翻成中文:我爱爹娘,爱丈夫

                                      我爱领袖,胜过爱我自己哦!

                                      我认为,这是一首非常可笑的马屁诗。

我在越南居住期间, 也很羡慕武黄章的文采风流. 且读他的诗

                                         ĐỜI VẮNG EM RỒI SAY VỚI AI

                                        1-Sóng dậy đìu hiu biển dậy sầu

                                            Lênh đênh thương nhớ dạt trời Âu

                                            Thôi rồi tay nắm tay lần cuối

                                            Chia nẻo giang ̀ vĩnh biệt nhau.

                                      2- Quán rượu liền đêm chuốc đắng cay

                                            Buồn mưa trăng lạnh nắng hoa gầy

                                            Nắng mưa đã trãi tình nhân thế

                                            Lưu lạc sầu chung một hướng say.

                             3-Gặp ̃ chừng như chuyện liễu trai

                                           Ra đi không hẹn một ngày mai

                                           Em ơi lửa tắt bình khô rượu

                                           Đời vắng em rồi say với ai.

五十年過去了,我依然熟诵這三首詩並曾将它翻譯成中文。可惜至今只剩下译诗一首:   

                                       3-相遇宛如聊斋传, 分离来世再重逢

                                          干了情凋谢 世上无卿独醉中-海风译

1976/4, 北越當局 将诗人 拘禁在志和監獄裏;到了九月初, 他不幸在受尽迫害的环境中因病去世了. 他是家父的一位诗友。 七十代年中,我曾读过他寄给家父的诗             

                                                     TRANH GÀ LỢN

                                      Sáng không sáng hẳn tối không đành

                                      Gà lợn om sòm rộn bức tranh

                                      Rằng vách có tai thơ có họa

                                      Biết lòng ai đỏ mắt ai xanh

                                      Mắt gà huynh đệ bao lần quáng

                                      Lòng lợn âm dương một tấc thành

                                      Cục tác nữa chi ngừng ủn ỉn

                                      Nghe rồng ngâm vẳng khúc tân thanh

当我收到这首诗时, 家父的病 已进入了 膏肓阶段...我只好替代父親步其原韻:                      

                                                           THƠ HỌA    廖海风和

                                      Ra đi thì nhớ ở không đành

                                      Ngoảnh lại còn đâu cuộc đấu tranh

                                      Non nước đã quên ngày luạn lạc

                                      Lửa rừng thiêu mãi cỏ tươi xanh

                                      Vui đời trăng gió khinh bươn chải

                                      Nhờ thuyết âm dương biết bại thành

                                      Nhắc đến `Thành sầu chưa sụp đổ'

                                      Nhớ người nâng chén giữa đêm thanh

TRANH GÀ LỢN ’是他写诗生涯中的 最后一首诗... 搁笔时,我以越文五绝三首作结:

                   TẶNG WŨ HOÀNG CHƯƠNG           赠武黄章

                       Kìa đôi chim xanh xanh           看啊! 有一对青鸟

                       Đỗ trong vườn vắng ngắt        在静寂的花园中停留

                       Ta hiểu chim muốn gì              我看透了您的心

                       Ngân bài ca giéo giắt.              想发出婉转动人的声音

 

                       Chim ca ngợi nắng mai           您歌颂晨光

                        Lòng ta tràn ước              我的心也充满希望

                       Chim yêu mến muôn loài       您热爱万物

                       Đưa hồn xa cõi tục.                 劝它们的心境超脱尘俗

 

                       Sao ong bướm tình            蜂蝶为何不领情

                       Sao cỏ cây ̀ hững                草树为何不爱听

                       Chim chán nản bay đi             您飞去 !您失望!

                       Hồn theo mây lửng.           我的心也跟随云霞悠荡

                                                廖海风用越文作和译成中文

www.zhencang.org